phim vu khi sac dep
Tôi không còn niềm tin nữa, không tin vào tình cảm của anh, con người anh, không tin anh sẽ dứt khoát được với cô kia. Mặt khác, tình cảm trong tôi lại mềm yếu; nhìn con trai ôm ba ngủ, nhìn bé cười hì hì mỗi khi ba nói chuyện vui lòng tôi đau nhói. Bé đã biết chuyện, cũng buồn nhưng muốn ba mẹ hòa thuận, bé còn chịu chơi với em (tôi cho phép anh chở con anh đi chơi cùng). Thương con quá, không có ba, bé có còn vui như bây giờ không?

Gia đình anh biết chuyện, họ cũng không tỏ thái độ gì nhiều vì vốn dĩ họ sống hời hợt, ít quan tâm nhau. Gia đình tôi chỉ mỗi chị gái và các con chị biết, họ buồn nhưng đều mong chúng tôi không tan rã. Họ quý anh vì anh rất thân thiết và nhiệt tình với họ. Họ nói ngoài việc ngoại tình này thì anh là người rất tốt. Bản thân tôi, dù đã thất vọng về chồng nhưng vẫn thấy dễ chịu khi anh bên cạnh mới lạ. Có lẽ vì anh luôn ân cần, dịu dàng với tôi (ngay cả khi anh đang có người khác). Tôi thấy mình quá nhu nhược khi cứ nghĩ về những điều tốt đẹp đã có cùng nhau trong quá khứ. Nhìn chồng bơ phờ mệt mỏi, già hẳn đi, lại xuất hiện bệnh dạ dày (trước kia anh rất khỏe) tôi thấy tội nghiệp. Những lý do đó làm đề nghị ly hôn của tôi cứ bị hoãn lại hết lần này đến lần khác.

Người ta nói đánh kẻ chạy đi không đánh người chạy lại, chỉ có điều tôi không chắc là chồng mình có chạy lại chưa hay vẫn đứng giữa ngã ba đường? Mà dù anh chạy về rồi thì chuyện con cái tính sao? Anh không bỏ hai đứa con được, người đàn bà kia sẽ không giao con dù tôi có chấp nhận chúng. Tôi thấy hai đứa trẻ rất đáng thương nhưng cay đắng lắm mỗi khi thấy chồng vội vàng chạy đi thăm con bệnh hoặc những lúc anh đăm chiêu nhớ con mà ngại không dám đi.

Cũng có lần anh nổi khùng lên khi tôi phản ứng chuyện anh đi vào ngày lễ, rồi lại rất hiền lành nhận tội khi trở về. Tôi quyết không sống trong cảnh này nữa, đã dứt khoát với anh: "Vì giữ mái ấm cho con, em sẽ sống với anh nếu anh dứt khoát hẳn với bên kia, đem con về em nuôi. Còn nếu anh định cứ chạy qua chạy lại thì mình ly dị. Anh vẫn bảo cố chờ anh, anh sẽ làm cho cô ta giao con".

Một mặt nài nỉ tôi chờ, một mặt anh cố làm cho gia đình vui vẻ. Tôi không biết sẽ làm gì tiếp theo nữa. Tôi thay đổi công việc, đi tập aerobic, học nhảy, đi du lịch, gặp bạn bè nhiều hơn, chăm sóc cho con và mình tốt hơn. Tôi đã ăn được, ngủ tốt, không đau đớn quằn quại nữa nhưng không chắc là ly dị chồng thì tôi sẽ không hối hận về sau. Có nên cho người ấy một cơ hội, tin người ấy một lần cuối? Xin hãy có đôi dòng chia sẻ với tôi, những kinh nghiệm của người đi trước, cảm nhận của người lớp sau, tất cả tôi đều rất biết ơn.