phim them mot lan yeu Bố mẹ tôi chia tay năm tôi hai tuổi, cuộc sống hai bố con vẫn bình thường, bận rộn mà vui tươi hàng ngày. Thoắt cái tôi đã chuẩn bị đi học cấp hai, cũng là lúc biết tin bố lấy thêm vợ mới. Cô là kế toán của một công ty, từng một đời chồng, có một đứa con gái ít hơn tôi sáu tuổi. Thương cô hoàn cảnh cũng khó khăn khi sống giữa phố mà phải nuôi con nhỏ và bố mẹ, bố tôi có xây dựng lại cho bố mẹ cô ngôi nhà mới với đầy đủ tiện nghi để an hưởng tuổi già. Được sự đồng ý của gia đình hai bên, bố đón mẹ con cô ấy về cùng chung sống với tôi dưới một mái nhà.

Tuổi không còn trẻ nên bố và cô chung sống với nhau theo kiểu "góp gạo thổi cơm chung" mà không cưới. Sau hai, ba năm trôi qua, cô sinh cho bố tôi một cô con gái. Tôi có thêm em cùng cha khác mẹ nên rất vui, cuộc sống gia đình càng thêm náo nhiệt khi có một thành viên nữa. Trước bố tôi hay công tác xa thì nay đã chịu khó ở nhà chơi với tôi và các em. Tôi thấy tính cách bố cũng thay đổi phần nào khi có em gái, không quát mắng tôi nhiều nữa, thậm chí là chịu khó đưa mọi người đi du lịch nhiều hơn.

Sự hạnh phúc ấy cũng chẳng bao lâu khi hay tin bố không thể gánh vác công ty do khủng hoảng kinh tế lúc ấy. Được sự giúp đỡ của những người bạn bè anh em nên bố đã vượt qua khó khăn hoạn nạn ấy một cách tốt đẹp. Sau lúc ấy, sự thật đau buồn hơn là người vợ thứ hai của bố đã cuỗm sạch những tải sản giá trị còn lại trong nhà tôi rồi bỏ đi nơi khác sống. Dĩ nhiên là cô đem theo cả hai đứa em đi, em tôi lúc ấy mới hai tuổi.

Bố tôi đã đấu tranh bằng những lời lẽ nhẹ nhàng, mong được nhận quyền nuôi em cùng cha với tôi, cũng hứa không đòi lại tài sản nhưng thất bại. Nhờ người thân, bố tôi xác định được nơi em học, có giấy tờ đầy đủ nên bố đã đến thẳng trường đón em. Tưởng thành công đâu ngờ cô đã làm lại giấy khai sinh của em, trong đó chỉ có tên mẹ mà không có tên bố. Vậy là bố mang tội bắt cóc, mặc cho những bằng chứng mà gia đình tôi đã đưa ra đều không có tính thuyết phục.

Nỗi uất ức ai đọc đến đây chắc đã hiểu. Còn tôi, ngưỡng cửa đại học sắp chạm tới, 12 năm phấn đấu để được vào học viện An ninh cũng xuống sông xuống biển do tôi không đủ điều kiện. Mong nhận được sự chia sẻ từ bạn đọc.